Ngày xửa ngày xưa ở một ngôi làng quê có một đôi trai gái tên Ami và Edible.Hai người chơi thân với nhau từ nhỏ, sống gần nhau lớn lên cùng nhau, có thể coi là đôi bạn thanh mai trúc mã. Ngày tháng dần trôi, cô bé và cậu bé của ngày thơ ấy nay đã trưởng thành. Edible giờ đây là một thanh niên có gương mặt khôi ngô tuấn tú, dáng người cao ráo, và là chàng trai lý tưởng của các cô gái trong làng. Nhưng anh không để ý tới ai cả vì trong lòng anh đã có hình bóng của người ấy; người con gái mà anh yêu chính là cô bạn nhỏ ngày nào, nhưng bây giờ cô cũng không còn còn bé nữa.
Cô bé Ami nay đã là một thiếu nữ với làn da trắng, đôi môi mỏng hồng hồng, dáng nho nhỏ xinh xinh, cùng với mái tóc bồng bềnh màu gỗ nâu và những loạn tóc cong xoăn, ôm lấy bờ vai nhỏ bé và khuôn mặt khả ái của Ami. Nàng là niềm mong nhớ và ước mong có được trái tim nàng của biết bao chàng trai. Nhưng Ami chỉ đồng ý lấy ai thỏa mãn được mong ước của nàng, đó là đem về cho nàng một loài hoa lạ mà nàng yêu thích. Biết bao nhiêu chàng trai đã thử và đều lắc đầu bỏ cuộc. Không ai có thể tìm ra loài hoa mà nàng thích, kể cả Edible người hiểu rõ tính cách của nàng nhất.
Ami và Edible thường hay cùng nhau vào rừng. Ami hái nấm còn Edible săn thú. Vào cái ngày hôm ấy, lúc hoàng hôn dần xuống…khi mà giỏ nấm của Ami đã đầy và Edible cũng đã săn được một chú nai rừng. Hai người cùng nhau đi về, nhưng hôm nay họ không về theo đường cũ như mọi khi mà họ đã rẽ sang đường khác. Trên đường về, họ cùng nhau trò chuyện và ngắm cảnh rừng núi. Bỗng Ami la lớn, gọi Edible và chỉ cho anh bụi hoa dại màu tim tím mọc trên vách núi cao: «Chính là nó, loài hoa ấy, Ami thích, rất thích!». Edible nhìn lên bụi hoa rồi nói với Ami:
- Ami đứng đây chờ tôi, tôi sẽ hái xuống cho Ami!
- Không, không được. Edible, vách núi cao và nguy hiểm lắm!
- Nhưng đó là loài hoa Ami thích, tôi sẽ lấy xuống cho Ami!
- Không, Ami không cho Edible đi!
Nhưng lúc đó, Edible nhìn Ami mỉm cười rồi chàng dùng ngón tay trỏ cốc nhẹ vào trán nàng.
- Ami ngốc, đứng đây chờ anh, anh sẽ quay trở lại, sẽ mang nó xuống cho Ami, sẽ mang hạnh phúc đến cho Ami mãi mãi.
Nói xong chàng từ từ leo lên vách núi ấy, mặc cho Ami ngăn cản. Vách núi cao dựng đứng thật nguy hiểm, không cẩn thận trượt chân thôi là mất mạng ngay.
- Được rồi! Cuối cùng thì anh cũng hái nó được rồi!
Edible nắm được bụi hoa trong tay, chàng quay xuống khoe với Ami, nhưng tại sao tự nhiên chàng lại cảm thấy chóng mặt quá. Dưới mặt đất bây giờ sao lại có nhiều Ami thế? Edible cố bình tĩnh lại, quay xuống nói với Ami:
- Ami! Anh làm được rồi, anh làm được rồi nhé!
Edible thả bụi hoa xuống cho Ami rồi sau đó tìm cách leo xuống. Lạ quá, đầu anh đau lắm, mắt hoa lên không còn nhìn thấy gì nữa. Đau quá, tay anh mỏi dần, chân mềm nhũn ra… Ami thét to khi nhìn thấy Edible rơi xuống từ vách núi.
Ami ngồi đó, ngồi bên bờ vực thẳm, ngồi như người mất hồn, tay cầm lấy bụi hoa tim tím ấy. Cô ngồi đó cho đến khi người trong làng vào tìm kiếm và đưa cô về. Một mình cô về được thôi, còn Edible thì giờ đã không về được nữa rồi.
Ami không khóc, cô không ăn uống gì cả, suốt ngày chỉ lặng lẽ ngồi trong vườn chăm sóc cho bụi hoa tim tím ấy, bụi hoa đã khiến cho Edible không về được nữa. Cô cứ như thế trong suốt một thời gian dài, cho đến một ngày cô đã đi vào giấc ngủ vĩnh viễn; một giấc ngủ không bao giờ tỉnh lại và trong giấc ngủ đó cô tin chắc cô và Edible sẽ được gặp nhau và họ sẽ là của nhau mãi mãi. Sau khi Ami chết đi, loài hoa tim tím ấy được người dân trong làng chăm sóc cẩn thận. Ai ai cũng thương xót cho đôi tình nhân trẻ. Về sau, những đôi tình nhân trẻ thường tặng cho nhau loài hoa ấy để rồi sẽ mãi mãi không quên nhau, sẽ luôn ở bên nhau cho dù là sau khi họ chết đi.
_________________________________________________________________________________
Xem thêm
- bep dien tu taka sản phẩm thân thiện và tiết kiệm điện năng
bếp từ faster fs 2s hiện đại hơn với chức năng tự nhận diện nồi nấu
- bếp điện từ
faster fs 2se mang lại những tiện ích không thể nói hết được
0 nhận xét:
Đăng nhận xét